(Đăng lúc: 11/07/2016 03:28:05 PM)
Tỉnh đoàn Quảng Ngãi In bài  
Chào cờ đầu tháng 7: Phát động chào mừng kỷ niệm 69 năm Ngày Thương binh, Liệt sỹ
Sáng nay (ngày 04/7), Cơ quan Tỉnh đoàn đã tổ chức Lễ chào cờ đầu tháng 7/2016 tại tiền sảnh Cơ quan Tỉnh đoàn.
Dự buổi Lễ có đồng chí Đặng Minh Thảo – Phó Bí thư Tỉnh đoàn, Bí thư Đảng ủy cùng các đồng chí trưởng, phó ban, đơn vị trực thuộc và cán bộ, nhân viên Cơ quan Tỉnh đoàn.
 
Quang cảnh buổi Lễ
 
Nhân kỷ niệm 69 năm Ngày Thương binh, Liệt sĩ (27/7/1947 – 27/7/2016), toàn thể cán bộ, nhân viên Cơ quan Tỉnh đoàn được nghe câu chuyện “Bác tặng máy điều hoà nhiệt độ cho anh em thương binh”, trích câu chuyện như sau:
Những ngày đầu tiên tiếp quản thủ đô, Văn phòng Trung ương bố trí nơi làm việc tạm thời của Bác ở khu Đồn Thủy cũ. Ít ngày sau Văn phòng mời Bác về ở một biệt thự vốn là dinh của Toàn quyền Pháp ở Đông Dương, được xây từ những năm đầu thế kỷ XX. Nhưng Bác lại chọn ở trong một căn nhà mái bằng trước là nơi ở của người thợ điện. Mùa hè các đồng chí phục vụ đặt chiếc quạt bàn nhưng phòng nhỏ, trần thấp nên buổi trư­a và chiều vẫn nóng. Bác ít dùng quạt bàn. Người ưa dùng chiếc quạt bằng lá cọ. Ngày hè oi ả, có lúc thấy Bác làm việc, trên vầng trán rộng của Người lấm tấm mồ hôi, tôi không nén được xúc động. Chúng tôi xin phép được thay nhau quạt cho Bác, nhưng Bác bảo: "Bác tự làm được, các chú cứ để mặc Bác". Các anh ở Văn phòng Phủ Chủ tịch cũng luôn quan tâm, lo lắng cho sức khỏe của Bác, nhưng chưa có cách gì hơn.
Dịp may hiếm có, trong lúc chúng tôi đang nghĩ cách chống nóng cho Bác thì các đồng chí bên Bộ Ngoại giao công tác ở nước ngoài gửi biếu Bác chiếc máy điều hòa nhiệt độ. Lúc đó Bác đi công tác vắng. Các anh ở Văn phòng Phủ Chủ tịch quyết định cho lắp máy điều hòa vào phòng của Bác, định khi Bác về xin phép sau. Ai cũng phấn khởi nghĩ đến những ngày tới Bác sẽ làm việc trong không khí mát mẻ, chắc chắn sức khỏe của Người sẽ tốt hơn. Tuy vậy chúng tôi vẫn hồi hộp chờ ý kiến của Bác, bởi lẽ chúng tôi đều biết Bác sống rất giản dị. Nghe tin Bác về, chúng tôi chạy ùa ra đón. Hôm ấy, ngoài linh cảm của những người con mong cha, chúng tôi còn phấp phỏng về chiếc máy điều hòa. Sau khi thăm hỏi anh em, Bác đi về phòng ở. Vừa bước vào phòng, chợt Bác dừng lại, hỏi:
- Các chú này, hôm nay nhà mình có mùi gì lạ quá.
Biết không giấu được Bác, anh Vũ Kỳ và các đồng chí phục vụ xin lỗi Bác, rồi trình bày rõ lý do về chiếc máy điều hòa nhiệt độ. Không thấy Bác tỏ thái độ gì, chúng tôi thở phào nhẹ nhõm. Nhưng chỉ đến đầu giờ làm việc chiều, Bác cho gọi anh Vũ Kỳ đến và ân cần bảo:
- Chiếc máy điều hòa nhiệt độ tốt đấy, các chú có thể đem đến cho quân y viện hoặc trại điều dưỡng thương binh. Hôm trước Bác đến thăm thấy các chú ấy ở nóng lắm. Còn Bác thì chưa cần, Bác ở thế này là được rồi.
Tôi nghe Bác nói với anh Vũ Kỳ mà cảm giác như bước đi của mình bị hẫng. Bác quan tâm đến các đồng chí thương binh nhưng sức khỏe của Bác là niềm mong ước của cả dân tộc Việt Nam! Tôi rất muốn được thưa với Bác điều đó nhưng chưa được phép vì Bác đang làm việc với anh Vũ Kỳ. Khoảnh khắc ấy tôi bỗng nhớ lần Bác đến thăm trại điều dưỡng thương binh ở Hà Nội.  Hôm ấy, Bác đến thăm bất ngờ, Bác đi thẳng vào một dãy nhà anh em đang nghỉ và điều trị. Tin Bác đến thăm nhanh chóng lan ra cả trại. Từ các dãy nhà bên anh em kéo đến mỗi lúc một đông, ai cũng muốn được gần Bác. Đang lúc Bác thăm hỏi sức khỏe anh em thì có một đồng chí thương binh hỏng mắt nhờ đồng chí y tá xin được vào gần Bác. Tôi bước lại đỡ đồng chí, vừa quay lại thì Bác cũng đi tới. Bác đưa tay đón đồng chí thương binh. Hình như có linh cảm đặc biệt, đồng chí th­ương binh hỏng mắt bước tới ôm chầm lấy Bác, nghẹn ngào hai tiếng “Bác ơi”. Hai dòng nước mắt lăn xuống gò má còn chưa lành hẳn vết thương khiến chúng tôi không nén được xúc động. Bác cũng lặng đi giây lát rồi Người thăm hỏi đồng chí thương binh hỏng mắt và các đồng chí đang có mặt. Không khí trở lại vui vẻ như lúc ban đầu.  Sau đó Bác đi đến các dãy nhà thăm các anh, chị em mà vết thương nặng còn phải nằm bất động. Buổi chiều hôm ấy trời nóng, Bác vừa hỏi chuyện vừa cầm chiếc quạt giấy của Bác quạt cho anh em. Nhiều đồng chí xúc động cứ nhìn Bác mãi không nói được. Bác căn dặn các đồng chí lãnh đạo phải khắc phục khó khăn, cố gắng điều trị, chăm lo bồi dưỡng để các đồng chí thương binh sớm phục hồi sức khỏe. Bác cũng dặn anh em thương binh yên tâm điều trị, kiên trì rèn luyện "tuy là những người tàn mà không phế”... Hôm ấy trên xe trở về nhà, tôi thấy Bác vẫn còn xúc động. Giờ đây trong căn phòng mát mẻ, chắc Bác chạnh lòng nghĩ đến các đồng chí thương binh. Bác bao giờ cũng vậy, luôn nghĩ tới mọi người. Anh Vũ Kỳ và các đồng chí phục vụ đã hết lời đề nghị nhưng Bác vẫn không thay đổi ý kiến. Thế là ngay buổi chiều hôm ấy chiếc máy điều hòa được đưa ra khỏi căn phòng của Bác. Sau này Văn phòng chuyển cho đơn vị nào tôi không nhớ rõ, nhưng ấn tượng sâu sắc nhất để lại trong tôi đó là cuộc sống bình dị của Bác và cao hơn hết là tình thương bao la mà Bác dành cho đồng bào, đồng chí. Bác sống giản dị vì không bao giờ Bác nghĩ đến riêng mình. Suốt cuộc đời Bác đã hết lòng vì nước, vì dân.
Theo Phạm Lê Ninh (Trưởng phòng, Cục Cảnh vệ, Bộ Công an bảo vệ Bác Hồ từ năm 1954 đến 1962) kể (trích trong sách Bác Hồ sống mãi với chúng ta, t.2, Nxb CTQG, H.2005).
 
Khen thưởng "Môi trường làm việc thân thiện", và "Nâng cao chất lượng hiệu quả công việc"
 
Phát biểu chỉ đạo tại buổi Lễ, đồng chí Đặng Minh Thảo đề nghị cán bộ nhân viên Cơ quan Tỉnh đoàn và các cấp bộ Đoàn cần phát huy vai trò xung kích, tình nguyện trong việc tham mưu và tổ chức các hoạt động chào mừng kỷ niệm Ngày Thương binh, Liệt sĩ…bằng các công trình, phần việc thiết thực, có hiệu quả.
Dịp này, Cơ quan Tỉnh đoàn cũng đã khen thưởng cho 05 tập thể và 04 cá nhân có thành tích trong phong trào “Môi trường làm việc thân thiện” và “Nâng cao chất lượng, hiệu quả công việc” 6 tháng đầu năm 2016.
 
Minh Vân
Xem tin theo ngày tháng:
ÂM NHẠC
LIÊN KẾT WEB
Thống kê truy cập
Lượt truy cập:
13,541,864
Đang trực tuyến:
179
Tin xem nhiều